Kết quả tìm kiếm cho "Ốc cùi"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 58
Biển Quỳnh bao gồm các bãi biển thuộc nhiều xã nằm liền kề nhau của huyện Quỳnh Lưu (Nghệ An). Điều độc đáo, cuốn hút và ấn tượng với du khách khi đến với biển Quỳnh là bãi biển trải dài, bờ cát mịn, nước biển sạch, trong xanh, cảnh sắc thiên nhiên thơ mộng, bình yên và hệ thống hang động, thạch đá đẹp, độc đáo, hoang sơ có sự kết hợp giữa núi, biển, sông và lạch như những kiệt tác của tạo hóa luôn mang đến những trải nghiệm thú vị cho du khách.
Khi xã hội ngày càng phát triển, người sử dụng xe gắn máy, xe điện hoặc “xế hộp” rất phổ biến. Dần dần, phương tiện thô sơ như xe đạp vắng bóng, kéo theo nghề sửa xe đạp bị mai một.
Sự kết hợp giữa tài nguyên thiên nhiên phong phú, nét văn hóa lâu đời và quyết tâm phát triển du lịch (DL) bền vững phù hợp với mục tiêu phát triển nông thôn của người dân… đã tạo sức hút cho Cù Lao Giêng (huyện Chợ Mới) trở thành điểm đến tiềm năng, ấn tượng đối với du khách trong và ngoài nước.
Những ngày đầu xuân 2025, Cù Lao Giêng (huyện Chợ Mới), gồm xã Tấn Mỹ, Mỹ Hiệp và Bình Phước Xuân đã đón các đoàn khách du lịch quốc tế đến tham quan ngôi nhà cổ 100 tuổi tại xã Tấn Mỹ và làng nghề đóng ghe xuồng xã Mỹ Hiệp.
Có những nghề thủ công truyền thống tồn tại đến nay chỉ còn vài người níu giữ, nhưng vào khoảnh khắc nhất định, người ta lại chú ý đến sự hiện hữu của nét văn hóa hiếm hoi ấy. Những người thợ điêu luyện trong nghề được cộng đồng trân trọng gọi là nghệ nhân, vượt lên cả nhu cầu mưu sinh vì cuộc sống vẫn miệt mài vì mong muốn giữ lại nét truyền thống vốn có của quê hương mình.
Nếu có dịp về mấy nẻo đường quê miền Tây bằng xe hơi, người ngồi trên xe sẽ rất “bứt rứt”, bởi phải vượt qua đủ mọi chướng ngại trên đường. Mà chướng ngại phổ biến nhất là “chợ di động”, có khi cồng kềnh, cao gấp đôi chiếc xe 5 chỗ. Trên mỗi “chợ” ấy, dường như chất đầy phận đời mưu sinh của cả hộ gia đình…
Mùa nước nổi ở An Giang không chỉ mang lại phù sa cho những cánh đồng ngập nước, mà còn đem đến cho người dân nhiều sản vật thiên nhiên vô cùng phong phú. Qua đôi bàn tay khéo léo của người nấu, sự tinh tế trong cách chế biến, sự kết hợp của các nguyên liệu với nhau, tuy dân dã, mộc mạc, nhưng vẫn không kém phần độc đáo, hấp dẫn, mang đậm nét đặc trưng và hương vị đậm đà khó quên.
Chúng tôi ngược lên đầu nguồn sông Hậu vào những ngày đầu tháng 9, khi dòng nước màu phù sa vẫn cuồn cuộn chảy mang theo bao cá tôm khiến dân làm nghề hạ bạc nức lòng.
Hè là thời gian dành cho học sinh nghỉ ngơi, vui chơi, giải trí sau năm học đầy áp lực. Giờ đây, kỳ nghỉ hè bỗng trở nên “xa xỉ” đối với học sinh, do học hè chiếm gần hết thời gian.
Vậy là những viên ngói cuối cùng được gỡ xuống, viên gạch không nguyên vẹn của căn nhà tường vôi lạc lõng nép mình bên những ngôi nhà cao tầng đã được mang đi. Căn nhà cấp bốn tròn 40 năm đã hoàn thành sứ mệnh của mình. Dưới cong cong mái ngói màu nâu trầm rêu phong này, chúng tôi đã lớn lên cùng hàng cột nơi hiên nhà mát rượi trong ngọn nồm nam.
Sinh ra trong gia đình khó khăn, lại mang căn bệnh bẩm sinh đã khiến cuộc đời em Dương Kim Chanh Đa (ngụ ấp Tân Đông, thị trấn Óc Eo, huyện Thoại Sơn) và em Nèang Kim Hương (ngụ phường Nhơn Hưng, TX. Tịnh Biên) trở nên bất hạnh. Hiện, 2 em đang rất cần những tấm lòng nhân ái hỗ trợ để vượt qua nghịch cảnh.
Ai cũng có một miền yêu thương khắc sâu trong tâm tưởng. Cái Mơn không phải là nơi tôi “chôn nhau cắt rốn” nhưng đã lưu giữ thật nhiều nụ cười và nước mắt từ thuở hoa niên. Năm tôi lên hai tuổi, má đi lấy chồng, gửi tôi lại cho ngoại ở Thủ Thừa, Long An.